Thứ Sáu, 3 tháng 12, 2021

Giải thưởng nhân quyền: công cụ hay chiêu trò kích động các con rối!

 

Đã thành thông lệ cứ vào đầu năm hoặc cuối năm, một số tổ chức phản động ở nước ngoài lại vẽ ra trò bình chọn và trao giải thưởng nhân quyền. Một điều đáng chú ý là tất cả những người được bình chọn và trao giải từ trước đến nay đều là những kẻ tội phạm, chống phá Nhà nước và nhân dân Việt Nam; đã bị xử lý, trừng trị thích đáng.



Chẳng hạn, tổ chức “Mạng lưới Nhân quyền Việt Nam” năm 2021 đã công bố danh sách những người được tổ chức này lựa chọn để “vinh danh” ở “Giải thưởng Nhân quyền Việt Nam 2021”. Đó là Cấn Thị Thêu, Trịnh Bá Phương, Trịnh Bá Tư (cùng một gia đình), Đinh Thị Thu Thủy và Nguyễn Văn Túc - đều là những kẻ có “bề dày” chống phá và “thâm niên vào tù ra tội”! Tính từ năm 2002 đến nay, MLNQVN đã trao “giải thưởng nhân quyền” cho 53 cá nhân và 4 tổ chức. Ðiểm qua danh sách trao thưởng là những cái tên chống phá đất nước như: Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Vũ Bình, Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Hải, Trần Khải Thanh Thủy, Nguyễn Công Chính, Cù Huy Hà Vũ, Tạ Phong Tần, Huỳnh Thục Vy, Võ An Ðôn, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nguyễn Hữu Vinh, Ðặng Minh Mẫn, Phạm Ðoan Trang, Lê Công Ðịnh...

Ngoài giải thưởng của tổ chức trên còn có hàng chục giải thưởng khác như “giải thưởng Hellman/Hammet” của tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW), “giải thưởng Stephanus”, “giải thưởng quốc tế Gruber”, “giải nhân quyền Gwangju”…thì chúng ta sẽ đều thấy là các tổ chức đứng sau cái giải thường này đều có địa chỉ tại Mỹ hoặc một số nước châu Âu và chỉ trao giải cho các đối tượng phản động, chống phá đất nước ở một số nước đi theo con đường xã hội chủ nghĩa như Việt Nam hoặc có quan điểm chống đối lại Mỹ và đồng minh.

Vậy thì bản chất của cái giải thưởng nhân quyền này là gì?

Từ thực trạng của cái gọi là “giải thưởng nhân quyền”, có thể thấy bản chất các giải thưởng này chỉ là thủ đoạn giúp các tổ chức thù địch quốc tế hợp thức hóa việc cung cấp tiền bạc từ 1000 USD cho đến hàng chục ngàn USD cho những kẻ được họ chỉ đạo, tiếp tay hoạt động chống phá Đảng, Nhà nước, nhân dân Việt Nam. Để lọt vào danh sách trợ cấp của HRW, đối tượng chỉ cần có hồ sơ cá nhân kèm theo danh sách bài viết đáp ứng tiêu chí do HRW đặt ra là đã đủ điều kiện ứng cử. Tương tự, “quỹ Gruber” của Nghiệp đoàn Luật sư quốc tế có trị giá đến nửa triệu USD, nhưng tiêu chí cho ứng viên “giải Gruber” lại tương đối đơn giản. Cần nói thêm, kể từ năm 2011, thay vì chỉ duy trì giải thưởng như trước đây, “quỹ Gruber” chuyển hướng sang các hoạt động “tài trợ nhân quyền” qua các hình thức mở hội thảo, lớp học, trao học bổng, lập dự án. Mặc dù các cuộc bầu bán của IPA và RSF luôn tô vẽ hình thức minh bạch nhưng thực chất có sự thông đồng, dồn phiếu cho một vài cây bút chống phá tại các nước đang phát triển.

Số tiền từ các loại giải thưởng nhân danh nhân quyền thoạt nghe không nhiều, nhưng trên thực tế đây chỉ là một trong rất nhiều khoản tiền mà các “nhà rận chủ” như Nguyễn Bắc Truyển hay Phạm Thị Đoan Trang nhận được qua vô số hoạt động hà hơi, tiếp sức khác nhằm hợp thức hóa việc cung cấp tiền bạc như: nhuận bút, bán sách, hỗ trợ từ các quỹ phản động trá hình xã hội dân sự, tiền dự án NGO (tài trợ từ các dự án phi chính phủ), học bổng “xã hội dân sự”, các buổi quyên góp gọi là thiện nguyện...

Thực tế số tiền những đối tượng này nhận được từ các tổ chức thù địch với Việt Nam vô cùng lớn, nhiều trường hợp lên đến hàng tỷ đồng. Chưa kể, bằng việc thể hiện sự quan tâm của các tổ chức quốc tế, mà giải thưởng nhân quyền là một thí dụ, đây còn là thứ “mồi nhử”, khuyến khích các đối tượng này ra sức hoạt động chống phá chế độ nhằm tìm kiếm cơ hội được nhập cư tại nước ngoài, hưởng thụ tiền kiếm được từ các hoạt động chống phá Đảng, Nhà nước Việt Nam.

Có thể nói đây chính là động lực chính cho các đối tượng không nghề nghiệp, không trình độ ra sức chống đối, chống phá để mong được đổi đời, được ra nước ngoài sinh sống, để không làm mà vẫn có ăn. Và giải thưởng nhân quyền như là một mồi nhử, mồi câu để các “con rời”, những nhà rân chủ ra sức làm việc, chống phá theo sự chỉ đạo của các tổ chức phản động, tổ chức thù địch.

Suy cho cùng, “Giải thưởng nhân quyền” chỉ là công cụ, phương tiện để các tổ chức phản động, nước ngoài giật dây, điều khiển các con rối “rân chủ” trong nước để phục vụ cho mục đích ý đồ chống phá đất nước Việt Nam mà thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét