Thứ Ba, 5 tháng 1, 2016

Đừng kiến nghị mà hãy lao ra cuộc sống

Đừng kiến nghị mà hãy lao ra cuộc sống

Văn Việt vốn là một trang về văn học, tuyên ngôn của Văn Việt nhấn mạnh vào rất nhiều các hoạt động thúc đẩy sự phát triển của văn học Việt Nam. Thế nhưng, không dừng lại ở các hoạt động văn học, Văn Việt muốn biến chính diễn đàn của mình thành nơi tập hợp các trí thức, cho những cuộc vận động chữ ký phục vụ các kiến nghị. Các kiến nghị này đa phần đều nhắm đến mục tiêu công kích chính quyền. Mới đây, các ông bà trí thức này lại tiếp tục viết một bức thư gửi Bộ chính trị nhân dịp Đại hội Đảng.
 
Bức thư này tập trung vào các điểm sau:
 
1. Nêu ra các thực trạng xã hội, cho rằng Việt Nam yếu kém và tụt hậu so với thế giới, bị Trung Quốc xâm lấn và việc chính quyền dẫn dắt toàn dân đi theo con đường xã hội chủ nghĩa Marx Lenin là sai lầm. (Đây là những điều các ông ra rả nói cả chục năm nay, rằng Việt Nam đang tụt hậu, nhưng nhìn lại xem xã hội Việt Nam đang ngày càng văn minh, công nghệ ngày càng hiện đại. Chính các ông đã không thể bắt kịp những điều này, chỉ ngồi nhà đọc báo với một cảm giác thất thế và bị gạt ra ngoài lề vì không thể theo kịp. Sự cấp tiến của các ông là một bước lùi so với nền văn minh thực thụ đang diễn ra)
 
2. Yêu cầu Đảng từ bỏ đường lối Marx Lênin. (Trên thực tế, lý luận nền tảng của Đảng Cộng Sản dựa trên học thuyết Marx Lênin, yêu cầu bỏ học thuyết này không khác gì yêu cầu Đảng tự bãi bỏ mình. Rõ ràng là điều không thể. Thực ra, tốt hơn là các ông nên nói thẳng mục đích của mình còn đáng được tôn trọng hơn là lối nói vòng vo tam quốc, ẩn ý, kích động, mất hết tư thế của các trí thức.
 
3. Một đề nghị trực tiếp hơn được các ông đề cập đến: “Các đại biểu Đại hội, với cương vị và trách nhiệm là thành viên của cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng Cộng sản Việt Nam cần làm đúng quyền hạn của mình, bãi bỏ những quy định của Ban Chấp hành Trung ương khóa XI về công tác nhân sự không đúng Điều lệ đảng dẫn tới sự chi phối, thậm chí áp đặt của cấp ủy sắp mãn nhiệm đối với nhân sự của cơ quan lãnh đạo nhiệm kỳ mới; yêu cầu Đại hội được bầu trực tiếp Tổng bí thư, và danh sách đề cử không chỉ có một người.” Đây là cách các ông phủ nhận toàn bộ ban lãnh đạo Đảng hiện nay, phủ nhận những việc mà Đảng nỗ lực sau biết bao nhiêu khó khăn. Các ông không đặt mình vào vị trí ấy, chỉ biết đòi hỏi và chê bai. Sự chê bai này không đến từ thực tiễn của đời sống, mà đến từ việc không thể chấp nhận cảnh mình bị hất ra ngoài cuộc, rằng đất nước không vận hành theo cách các ông muốn áp đặt cho Việt Nam. Đó là thứ mà các ông gọi đó là dân chủ.
 
Với tất cả những đề xuất bất khả thi ở trên, chúng ta có thể thấy những trí thức này không thật sự lao vào cuộc sống, mà chỉ biết ngồi nhà đọc báo, xem TV và bức xúc. Những vấn đề họ đặt ra rất giống với giọng điệu của những kẻ chống chính quyền. Và việc ký tên vào cũng như lải nhải các luận điệu này được coi như một thứ mốt gắn mác “cấp tiến”, mà không “trí thức” nào muốn mình bị lỗi mốt.
Các ông, thay vì kiến nghị, nên xem xét lại tư cách trí thức của mình. Các ông đã đóng góp gì cho dân tộc này? Đừng lấy vị thế của những “công thần” trong chính quyền ra để kéo bè kết cánh gây rối loạn. Nếu là một trí thức, hãy đóng góp cho dân cho nước, thay vì những kiến nghị vô nghĩa.
 
GĐTQT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét