Đại hội XII đang ngày một tới gần, và ngày càng có nhiều văn
bản góp ý Đại hội Đảng đăng trên các trang lề trái như Bauxite Việt Nam
hay Dân quyền. Tôi chọn đọc một bài trên trang Dân quyền – website của
Diễn đàn Xã hội Dân sự với hi vọng sẽ tìm được những góp ý có giá trị.
Trên trang Dân quyền, tôi đọc được bài Kiến nghị của ông Hà Tuấn Trung.
Qua giới thiệu, tôi được biết đây là một Đảng viên kỳ cựu lâu năm, hiện
đang sống ở trung tâm Hà Nội.
Ông Hà Tuấn Trung – nguyên Ủy viên Ủy ban KTTƯ
Bản kiến nghị của ông Hà Tuấn Trung tập trung vào mấy điểm sau:
1. Ông Trung Việt Nam cho rằng nước ta đang trên đà suy thoái về tư tưởng, chính trị, đạo đức, lối sống
2. Tất cả sự suy thoái ấy là do Đảng Cộng Sản Việt Nam đang giữ vai
trò chủ chốt và vẫn tôn vinh học thuyết Mác Lênin. Thậm chí, học thuyết
Mác Lênin còn là bước cản trong phát triển ở thời bình.
3. Dư luận nhân dân cho rằng chất lượng Đảng viên đang xuống cấp
4. Đảng sử dụng các biện pháp phi dân chủ để trấn áp các tiếng nói phản biện
5. Ông Trung phân tích khái niệm “Thời kỳ Xã hội chủ nghĩa quá độ
lên Chủ nghĩa Cộng Sản” là “sai lầm và ảo tưởng”, gây cản trở cho quá
trình phát triển và xây dựng đất nước, vì thế cần phải bãi bỏ cụm khái
niệm này.
Tôi rất trân trọng tâm huyết của ông Hà Tuấn Trung. Nhưng tôi cho
rằng những điều ông viết chỉ đang thể hiện cái nhìn chủ quan của ông.
Tôi hoàn toàn có thể thông cảm với sự sốt ruột của ông sau khi ông nêu
ra các thực trạng xã hội Việt Nam hiện nay. Nhưng thực trạng mà ông nhìn
thấy ấy là những gì được phơi bày trên mặt báo. Mà báo chí thời kinh tế
thị trường thì buộc phải đưa các tin tức tiêu cực mới có thể câu view.
Đây là thực trạng không chỉ diễn ra ở báo chí ở Việt Nam mà ngay cả báo
chí Mỹ cũng khó có thể tránh khỏi. Báo chí không tìm được lượng người
đọc nếu đưa ra những ngợi khen đối với các chủ trương và chính sách đúng
đắn. Tôi cho rằng, ông Trung, và rất nhiều những ông bà khác đang nhiệt
tình góp ý với những lời chê trách, đã đọc quá nhiều RFA, BBC Việt Ngữ,
VOA – những trang web sinh sống bằng việc bôi xấu chính quyền Việt Nam
đương thời. Từ cách tiếp cận thông tin sai lệch ấy, ông Trung đã đưa ra
những góc nhìn lệch lạc. Việt Nam có thật sự đang trên đà suy thoái hay
không? Hay thực ra đang ở trong quá trình hội nhập và giao thoa, khiến
cho nhiều giá trị cũ bị méo mó trong quá trình thích ứng với thời đại
mới, môi trường mới. Nhưng sự méo mó đó sẽ không duy trì mãi, sẽ đến lúc
những giá trị mới được hình thành.
Từ việc chọn cách nhìn nhận sai lầm ấy, ông Hà Tuấn Trung đã đưa ra
những suy luận lệch lạc. Ông cho rằng học thuyết Mác Lênin là bước cản
phát triển. Trên thực tế, không học thuyết nào là bước cản phát triển.
Sự phát triển của một quốc gia phải đến từ bàn tay và khối óc của từng
công dân trong quốc gia ấy. Sự lười biếng, ăn sẵn, chờ thời mới thực sự
là bước cản, và người ta rất dễ lấp liếm tất cả những điều ấy bằng việc
đổ lỗi cho một học thuyết nào đó. Cho nên, thay vì đổ lỗi cho Đảng và
chính quyền, tại sao ông không tự dằn vặt mình rằng: Đáng lẽ ông và
những người ở thế hệ của ông phải cố gắng hơn nữa, chăm chỉ hơn nữa,
sáng tạo hơn nữa… Khái niệm “Chủ nghĩa xã hội quá độ lên Chủ nghĩa Cộng
sản” không phải là một điều sai lầm và ảo tưởng. Qúa độ, chính là giai
đoạn chuyển giao, hội nhập và giao thoa mà tôi có đề cập ở trên. Chối bỏ
sự quá độ này, chính là chối bỏ sự phát triển.
Còn về việc chất lượng Đảng viên xuống cấp. Tôi muốn hỏi ông rằng,
ông nhắc đến “Dư luận nhân dân cho rằng…”, vậy đó là dư luận nào, nhân
dân nào? Với một bản góp ý một vấn đề quan trọng như Đại hội Đảng, ông
cần có những dẫn chứng cụ thể hơn. Hay là bởi vì Dư luận nhân dân ông
nhắc tới chính là những hội nhóm chống chính quyền luôn âm mưu lật đổ,
bất chấp đúng sai, họa phúc? Bản thân ông là một Đảng viên, ông nói rằng
chất lượng Đảng viên dang xuống cấp, mà không một chút xấu hổ. Liệu ông
có thấy chính bản thân mình đang xuống cấp. Hay việc chê bai các Đảng
viên khác, nhất là các Đảng viên mới, khiến ông khác biệt và ở tư thế
cao hơn tất cả, được quyền phán xét, được quyền góp ý?
Ông cho rằng Đảng sử dụng những biện pháp “phi dân chủ” để trấn áp
tiếng nói phản biện. Xin mời ông lên báo chí chính thống, lên các tờ báo
mạng được nhà nước cho phép hoạt động, lên mạng xã hội facebook… Ông sẽ
thấy tràn lan các tiếng nói phản biện, bất kể hay dở. Thứ mà ông nói là
“trấn áp tiếng nói phản biện”, thực chất là các hoạt động ngăn ngừa bạo
loạn từ phía các phe cực đoan, chống đối luôn sẵn thù ghét với chính
quyền. Nếu ông tìm hiểu kỹ hơn về họ, ông sẽ thấy rằng họ là những phe
nhóm, tổ chức nhận tiền của nước ngoài, mà chủ yếu là Mỹ, đang tập hợp
lực lượng từng ngày, chờ đợi hình thành các cuộc biểu tình lớn như Mùa
Xuân Ả Rập hay Cách mạng Cam. Họ không thích Việt Nam bình yên và phát
triển, họ muốn bạo loạn và lật đổ, và dân chủ theo kiểu Mỹ.
GĐTQT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét