Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016

Chủ tịch Hội nhà văn Hà Nội Phạm Xuân Nguyên sôi sục vì không được Thành ủy “gặp mặt”


Hàng năm Thành ủy, trước đây là Công an HN đều gặp mặt các gương mặt tiêu biểu trong giới văn nghệ sỹ, trí thức thủ đô để tri ân những đóng góp của họ với thủ đô, với nước nhà và cũng là dịp lắng nghe những ý kiến phản biện, đóng góp với quan chức Thủ đô. Bởi vậy, có thể hiểu khách mời trong những cuộc gặp này phải là “khách quý”, được công chúng Thủ đô ghi nhận và lãnh đạo Thành phố phải “tranh thủ”!


Ấy vậy, mà cuộc gặp năm nay, Thành ủy Hà Nội lại “quên” mời ông Chủ tịch Hội Nhà văn Phạm Xuân Nguyên, thay vào đó là một ông Phó Chủ tịch được có mặt và lãnh đạo Hà Nội lại kính cẩn nghe ông này “thuyết trình” những ý kiến tâm huyết của giới văn nghệ sỹ, nhà văn, nhà thơ Thủ đô. Vậy là trên facebook nhà ông Chủ tịch Hội sôi như lửa, ông hậm hực ra mặt, các đồng đôi, đệ tử, đồng minh, đông chí hướng…với ông vào cuộc mổ xẻ, nào là chê lãnh đạo Hà Nội “kém ứng xử”, “trái tiền lệ”, “trái đạo lý”,  thậm chí thổi phồng lên thành “coi thường Hội nhà văn Hà Nội”!

Ấy nhưng bản thân ông và các fan của gã đầu bạc Phạm Xuân Nguyên này lại quyết không chịu “đọc hiểu” lý do vì sao ông Nguyên bị “thất sủng” như vậy? Vì sao đến mức lãnh đạo Thành phố phải “né” mặt ông? Chắc giờ họ chỉ nghĩ đến “thể diện” ông Nguyên mà không nghĩ đến “thể diện” của lãnh đạo chóp bu Hà Nội? Họ quên mất tính chất cuộc gặp là “tri ân” và “lắng nghe” của các quan đầu tỉnh đang giữ cái tư cách “đại diện nhân dân Thủ đô” chứ không chỉ riêng cá nhân các vị này nên xả xú páp vào các quan đầu tỉnh cho “bõ ghét”. Nghe đâu, ông Phạm Xuân Nguyên đã có đơn gửi hai ông quan đầu tỉnh để phản ứng về việc này, nội dung chưa rõ thế nào nhưng qua chia sẻ của ông Nguyễn Quang A với ông Phạm Xuân Nguyên, cho thấy, ông Phạm Xuân Nguyên hiểu lý do, biết ý tứ nhưng tuyên bố cho bằng được “đếch chịu hiểu thì làm gì được nhau nào”. Hóa ra con gà tức nhau tiếng gáy, ông mời và tri ân với ông Phó tôi trong khi tôi còn đây là đếch được với nhau đâu nhé!!!

Vậy thử lý giải vì sao mấy quan đầu tỉnh Hà Nội dám làm ngơ ông Chủ tịch Hội nhà văn Hà Nội oách xà lách kia đến vậy?

Ông chủ xướng, cổ vũ ra đời hội Văn đoàn độc lập ly khai các Hội nhà văn chính thống, công khai chống lại hội đoàn hợp pháp, thì phỏng ông quan nào dám “tri ân” ông đây?

Ngày 30/4, cả dân tộc mừng thắng lợi, thống nhất đất nước, ông lại khóc cho nỗi đau thương, mất mát của lính Mỹ và ca ngợi tác phẩm của Lưu Quang Vũ lên án tàn khốc, phi nhân đạo của chiến tranh giữ nước?

Ngày các quan, dân Hà Nội căng mình lo giữ trật tự trị an khỏi thành phần kích động biểu tình, lợi dụng cá chết, cây xanh gây loạn, mưu cầu “cách mạng cá”, “cách mạng cây” (tức biến đây thành ngòi nổ lật đọ chính thể bằng cách mạng đương phố) thì ông bóng gió chửi nghéo như động vào “chốn thiêng liêng” của ông vậy?

Bạn đồng chí hướng sáng lập Văn đoàn độc lập của ông vô tù ông than thở, đay nghiến, trì triết bằng đủ thứ “nghệ thuật” ông tích lũy trong người, quan nào chịu cho thấu?...

Ấy là chưa kể ông lợi dụng cái vị trí Chủ tịch Hội nhà văn đi kéo bè kéo cánh suy tôn những tác phẩm đả phá nền chính trị mà các ông quan đầu tỉnh đang ngày đêm giữ gìn?

Còn vô số nhưng thứ mà dân mu cu đen chưa hiểu hết, chỉ nhìn thấy bằng con mắt trực quan thì thấy, quan đầu tỉnh Hà Nội vẫn dám gặp mặt ông, vinh danh, tri ân “đóng góp” của ông với Thủ đô thì khác nào họ tự vả vào mặt mình và bộ máy chính quyền của mình cũng như bắt dân Thủ đô phải cảm ơn với những “trò mèo” của ông.

Xem ra ông đừng nên làm khó mấy quan đầu tỉnh và đừng “tự nhổ rồi lại liếm” vào mặt mình nữa!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét