Chủ Nhật, 25 tháng 6, 2017

Làng zân chủ Việt giàu tính giải trí thật

Làng zân chủ Việt giàu tính giải trí thật
Đó là bình luận có khá nhiều dân mạng mỗi khi làng zân chủ có sự kiện sóng sánh nào đó.

Mấy ngày nay thấy cả làng zân chủ xốn xang, khóc lóc theo một thành viên Việt Tân  bị tước quốc tịch Việt vì tội ra tù về Điều 79 vẫn khư khư nhất quyết trung thành với “bạn hữu” khủng bố Việt tân. Thậm chí các đầu não Việt tân ở Mỹ còn bày trò ký tá thỉnh nguyện thư cầu khẩn Mỹ, phương Tây và người dân trong nước lên tiếng đòi quyền giữ quốc tịch Việt cho anh này. Hài không đâu kể xiết khiến ông nhà báo Lê Diễn Đức thắc mắc “chuyện chẳng có gì phải ầm ĩ”, “Bộ Công an VN liệt Việt Tân vào tổ chức khủng bố… thì một thành viên của Việt Tân, ông Phạm Minh Hoàng, tồn tại và hoạt động công khai trên lãnh thổ Việt Nam… từ lâu đã nhận quốc tịch Pháp, nên chủ tịch nước Việt Nan có cơ hội hợp lý để tước bỏ quốc tịch Việt Nam và trục xuất về Pháp. Câu chuyện đơn giản và dễ hiểu”, thiên hạ lo ông Hoàng tiệt đường sống thì dư luân cho rằng “giờ thì Việt tân nuôi + trợ cấp xã hội của Pháp, lo gì không có đường sống”! Các anh các chị đi lật đổ chính quyền mà cứ có cái cớ là khóc lóc, la làng …làm thiên hạ đàm có thêm câu chuyện đàm tiếu.

Suốt ngày than thở dân Việt bị tẩy não lâu ngày nên hèn, mất sức đề kháng, mất tính chiến đầu, không có khả năng lật đổ chính quyền hiện tại; thực lực của các anh các chị yếu kém, ít ỏi, lại chia rẽ, thiếu người có tâm, có tầm, không có khả năng xoay chuyển tình thế hiện nay; nào là nếu chẳng may có đa đảng ngay giờ thì cũng chẳng kiếm đâu ra gương mặt “chấp chính” (lời chị Bùi Hằng hôm qua và xx zân chủ nữa)… Ấy vậy là lướt qua facebook nhà họ, lại thấy độ “tự sướng” vẫn rất rất là cao trào:

– Cựu nhà báo Đoan Trang đang mơ ngày Việt Nam có “chế độ mới” sẽ đi đánh đàn, kể lể chuyện thiên hạ bảo chị ấy hâm vì xả thân đấu tranh chính trị mà không màng quyền lực, nhưng khăng khăng là chị ấy chỉ quan tâm đến đàn ca sáo nhị, không màng tư danh hưởng lợi khi “cách mạng thành công”; rằng chị ấy chia sẻ với những anh chị zân chủ đang chuẩn bị sẵn tâm thế để “chấp chính” khi “cơ hội dân chủ đến”… Y kiểu như các anh chị zân chủ ngồi bàn với nhau là Đảng tất yếu tự tan, sắp tan và sẽ tan nhanh, tự phải mời các anh chị ấy lên “chấp chính” vậy !?!

– Tổ ngàn like Nguyễn Lân Thắng là tụ điểm chia sẻ tâm tình với các anh chị zân chủ khác, rằng anh chị nào đi tù thì “chưa chắc đã ngồi hết án”, anh chị nào “xuất ngoại” kiểu như Phạm Minh Hoàng “ngày về cũng không còn lâu đâu”, động viên như cứ chiến “tẹt ga” với cộng sản đi, sắp đến ngày đắc đạo rồi…

– Trước đó cựu LS Lê Công Định, ông nhà văn Nguyên Ngọc và cả tá nhà zân chủ từng mơ Trung Quốc oánh Việt Nam để Đảng hết đường sống, phải dựa vào các anh chị zân chủ để cầu viện Mỹ đến cứu, từ đó các anh các chị zân chủ mới có cơ hội tán hiện cảnh tượng năm 1945 ở xã hội mà Đảng đang bao trùm, không mở cho các anh các chị ấy kẽ hở nào để “đảo chính” cả!

– Mấy anh chị zân chủ toàn được Mỹ và mấy tổ chức “đấu tranh bất bạo động”, “xã hội dân sự” đào tạo bài bản còn thế, huống hồ là mấy anh chị không có điều kiện học hành, cứ ào ào lập ra cả đống tổ chức mật mẽo, phân vai phân chức nhau y như bộ máy của Đảng cộng sản hiện nay, rồi dăm bữa nữa tháng “đấu tranh dân chủ” với nhau …vậy là sớm muộn bung bét y như nhóm “Bạn tương tri” của Nguyễn Tiến Trung mới đây, hay kéo nhau vào tù thụ hưởng Điều 79 như mấy anh chủ tịt, lãnh tụ đảng kiểu Trần Anh Kim vừa qua vậy.

Lại nhớ đến anh “suýt cụt tay trong tù” Hải Điếu Cày đã khiến làng cờ vàng phát rồ khi anh hứa hẹn sau 3 năm nữa sẽ đưa bà con về cố quốc.

Nồi nào úp vung nấy, có cầu ắt sẽ có cung, có cờ vàng, còn cờ vàng thì ắt sẽ sinh zân chủ. Nhiều anh chị đầu óc ít mơ màng công khai bày tỏ chán ngán chuyện cờ quạt, không ít lần “cầu xin” gác cái chuyện cờ quạt lại, hạ thấp “vị thế nhà dân chủ” xuống để liên kết với mọi thành phần trong xã hội mới mong lật đổ được cộng sản!!!

Nói thật là các anh các chị này còn tồn tại, còn khiến tiến trình dân chủ của Việt Nam bị kéo lùi do sự thoái hóa, biến chất kiểu “dân chủ đồng nghĩa với lệ thuộc Mỹ, Phương Tây” hay dân chủ đồng nghĩa với bê nguyên xi bộ máy vận hành phương Tây vào Việt Nam, khiến dân lơ ngơ thấy hoài nghi, không tưởng, dân có học thấy khiếp đảm, dân trong bộ máy chính quy.
GĐTQT

Không thích Mỹ sao lại cứ dùng hàng Mỹ?

Không thích Mỹ sao lại cứ dùng hàng Mỹ?
Đây là câu nói cửa miệng của các fan dân chủ, nhân quyền kiểu Mỹ mỗi khi gặp phải “phản biện” về nền dân chủ, nhân quyền Mỹ có thực sự là mẫu hình của Việt Nam hay không. Trong cuộc hội thảo về xã hội dân sự lần 2 ngày 8-9/6 vừa qua ở Hà Nội, blog Osin Huy Đức gặp phải “phản biện” của bạn trẻ Vũ Xuân Thành lên án cách thức tính ưu việt của nền dân chủ Mỹ với Việt Nam của Ban tổ chức khi cho rằng “so sánh hai cái chế độ khác nhau và nước Mỹ có cái vị trí chính trị trên trường quốc tế nó cũng khác với Việt Nam” và “ bản thân nước Mỹ cũng có rất nhiều vấn đề nội tại liên quan đến vấn đề dân chủ, quyền tự do”, cũng như sự sụp đổ của bài học Ukraina…cho thấy đa đảng không phải là “giải pháp” cho Việt Nam thì Huy Đức cật vấn “Bạn đang dùng điện thoại gì đó? Có phải là Iphone không ạ? Đó Iphone là điện thoại của Mỹ đó. Sao bạn là người Việt Nam mà lại dùng đồ của Mỹ” với thái độ hả dạ, đắc thắng như thể đã “phát hiện ra điểm yếu chết người” của anh bạn trẻ. Nhưng bạn trẻ này cứng cáp đáp trả “đang giúp cho cháu giữ liên lạc với gia đình tốt nhất vì nó có những cái Facetime và các phần mềm khác mà các điện thoại khác không có, đơn giản là như vậy. Tuy nhiên, ngoài cái Iphone này ra thì cháu còn sử dụng nhiều sản phẩm khác của Việt Nam, đơn giản đôi giầy cháu đang đi là made in Vietnam” !?!

Chưa kể mỗi khi có dịp là làng zân chủ này (nhiều nhất là các nhà văn trong làng Văn Việt) ca tụng nhờ có nền văn minh Pháp mà Việt ta mới có chữ viết, mới có bao “công nghệ” và “thành quả” để xài nhờ có Mỹ mà Sài Gòn mới được thế giới biết đến là “hòn ngọc Viễn Đông”, giá mà Việt Nam đừng đánh đuổi các nền văn minh đó thì giờ khác gì Hàn, Nhật…

Bàn luận về thứ vũ khí lập luận đầy vẻ đắc thắng này của các fan zân chủ mỗi khi đuối lý này, Việt kiều Đức KHải Phùng: những kẻ lập luận “Sao ghét Mỹ mà vẫn dùng hàng Mỹ, sử dụng công nghệ Mỹ” là những kẻ dốt sử, ấu trĩ về chính trị.

Ông này chỉ ra rằng, nhìn bài học lịch sử, “để thoát được sự đô hộ của phương bắc, vua Lý Công Uẩn đã thừa nhận phương bắc là một nền văn minh và hướng dân nam ta phải học theo văn minh của họ. Nhờ đó nước Việt mới có thể tồn tại gần như độc lập sau bản tuyên ngôn độc lập bất hủ của người Việt để sau này có thể nhờ Nguyễn Trãi viết được trong Bình Ngô đại cáo rằng.

“Nước non bờ cõi đã chia,
Phong tục Bắc Nam cũng khác;
Từ Triệu, Đinh, Lý, Trần; bao đời xây nền độc lập;
Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên; mỗi bên hùng cứ một phương;
Tuy mạnh yếu có lúc khác nhau,
Song hào kiệt thời nào cũng có.”

Cho nên nói sao đi nữa nước Mỹ vẫn là một nền văn minh mà nhân loại phải ghi nhớ. Tuy nhiên với mỗi một nền văn minh từng tồn tại trong lịch sử bên cạnh đó là một đế quốc tuy cống hiến cho nhân loại nhiều phát minh sáng chế cũng là nhiều tội ác mà lịch sử còn ghi mãi ngàn đời sau.

Hãy thử nhìn mà xem, đế chế La Mã là nơi bắt đầu với việc tìm ra xi măng để cho nhiều công trình còn tồn tại hàng ngàn năm sau nhưng người châu Âu liệu có phải biết ơn La Mã khi đã gây ra bao nhiêu tang tóc trên mảnh đất này?

Người Mông Cổ khi chiếm sang tận châu Âu cũng là khởi nguồn cho thời kỳ văn minh trồng trọt và chăn nuôi thậm chí đơn giản nhất là đi vệ sinh mới bắt đầu từ châu Á sang đây. Trước đó người châu Âu chỉ biết săn bắn hái lượm, đi vệ sinh còn bừa bãi ra đường và đó là nguyên nhân những cuộc đại dịch bệnh xảy ra lấy đi sinh mạng hàng triệu người. Vậy người châu Âu có cần biết ơn các cuộc tàn sát man rợ của người Mông Cổ hay chăng?

Có kẻ còn bảo: Tới cụ Hồ thời xưa còn muốn quan hệ với nước Mỹ, đúng, nhưng chỉ một vế!
Nước Mỹ của thế hệ cụ Hồ và sau này cha ông chúng ta muốn quan hệ đó là một nước Mỹ thế nào? Thưa: đó là một nước Mỹ trung lập, không có chính sách thuộc địa, không can dự vào nội bộ nước khác. Lý do chính là thời ấy Pháp cũng như mẫu quốc Anh của họ còn là hai cường quốc khiến cho họ phải e dè. Nước Mỹ sau khi Anh Pháp bị sụp đổ, mất thuộc địa đã trở thành một đế chế. Từ vài trăm ngàn quân nhân chỉ có mặt ở trong nước đã lên tới 15 triệu trong chiến tranh thế giới thứ hai, đưa quân chiếm đóng ở hầu hết các châu lục, mang bom đạn đi hủy diệt gây hàng bao nhiêu tang tóc cho nhân loại. Nước Mỹ đó mà là mơ ước của người Việt muốn quan hệ sao? Không, đó là một đế quốc, là một thêt chế vô nhân đạo.

Tuy nhiên không phải tất cả nước Mỹ đều như vậy. Giữa chiến tranh vẫn có những người bạn Mỹ tới Việt Nam. Vẫn có hàng triệu người Mỹ xuống đường ủng hộ cuộc chiến giành độc lập của Việt Nam. Và kể cả sau này, giữa thời kỳ Mỹ cấm vận, có chính sách thù địch với Việt Nam thì trẻ em Việt Nam vẫn đọc sách Mỹ, học văn minh của Mỹ và đó là thế hệ sau của Việt Nam học theo đức vua Lý Công Uẩn để mà giữ nước. Cho nên yêu ghét rõ ràng, không phải tất cả người Tàu đều muốn thôn tính Việt Nam và càng không phải tất cả người Mỹ đều đáng ghét”.

Một số fbker khác còn châm biếm, “dân Việt ta xài hàng Tàu nhiều lắm, không lẽ dân Việt ta sùng bái Trung Quốc lắm sao?”, “em vẫn hay dạy con gái nhỏ của em, rằng người ta khen Âu Mỹ văn minh vì người ta nhầm lẫn văn minh với khoa học công nghệ tiên tiến” …

Dễ hiểu tại sao cả đội hình trí thức zân chủ hùng hậu phải dùng thứ lập luận “sao ghét Mỹ mà vẫn dùng hàng Mỹ” khi gặp phải một thanh niên cứng, thay vì trao đổi, đối thoại hay phản biện thì họ phải dùng quyền điều hành hội thảo để “bịt miệng” cậu thanh niên này, xin trích một phần lập luận của Vũ Xuân Thành:

“Tôi đặt vấn đề rằng nếu chúng ta đặt tiêu chuẩn của một nước khác cho chúng ta liệu rằng có hợp lý không và ông  Huy Đức nói rằng “không đa Đảng, không có dân chủ”. Chúng ta đều hướng đến dân chủ, hướng đến đa đảng, nhưng Việt Nam đa đảng bây giờ liệu đã hợp lý chưa. Nhìn về các nước đa đảng ví dụ như Ucraina, ông tổng thống cũ có tư tưởng thân Nga, ông tổng thống hiện tại thì lại thích Mỹ và tại sao cái nước Ucraina bây giờ lại bung bét như vậy? có đúng không ạ? Đó là cái nước mà về chính trị thì nó không manh, kinh tế thì cũng không mạnh, mà vị trí của nó thì rất có lợi cho Nga trong cái vấn đề  kinh tế( đường ống dẫn dầu của Nga dẫn qua Ucraina vào châu Âu) và Mỹ cũng có đường ông dẫn dầu sang châu Âu. Theo ý kiến cá nhân thì Ucraina là một quân cờ, chính vì vị trí địa lý, địa chính trị quan trọng như vậy nên là CIA đã khiến cho nhân dân ở đây lật đổ tổng thống thân Nga và sau đó xây dựng một chính quyền mới khá là thân Mỹ, “nói chúng là cái nước này là nước bung bét”.

Vấn đề đa đảng nó còn tùy thuộc rất nhiều vào dân trí của người dân trong nước , chứ không phải chúng ta cứ có đa đảng là chúng ta có dân chủ, cứ đa đảng là chúng ta có nhân quyền các thứ được đâu ạ, vì anh yếu nhưng anh đa đảng thì không phải là một vấn đề hay. Ví dụ thực tế: trong một gia đình vợ thích theo hướng phát triển A, chống thích theo hướng phát triển B, những người bên ngoài sẵn sàng tác động để làm bung bét cái gia đình này lên. Cho nên cháu có thắc mắc rằng mọi người hướng đến Đảng thì đa Đảng có  đúng hay không”.

GĐTQT

Cộng đồng mạng tố Dũng Phi Hổ lừa bịp cờ vàng

Ngày tưởng niệm Quân lực VNCH đối với kẻ sùng bái cờ vàng 3 sọc như Dũng Phi Hổ là sự kiện “đặc biệt”, chắc chắn anh ta và nhóm Quân lực VNCH phải trình diễn việc gì đó thật có ý nghĩa để “chia sẻ” với kiều bào 3 sọc nặng lòng với quê hương ngay đêm ủng hộ hết mình cho “đảng cộng hòa” của anh ta. Đóan trước được điều này, cộng đồng mạng “săn lùng” Dũng Phi Hổ với hy vọng “dạy” cho anh này bài học về sự ngông cuồng. Kết cục họ khám phá ra, hóa ra toàn mèo mả gà đồng gặp nhau, Dũng Phi Hổ và bè đảng toàn lừa đảo lẫn nhau hoặc bắt tay nhau làm truyền thông để lòe bịp thiên hạ, diễu võ giương oai cả mà thôi.
 
 Cộng đồng mạng tố Dũng Phi Hổ lừa bịp cờ vàng
 
Theo tường thuật của facebook Trinh Nam, ngay sau khi phát hiện Dũng Phi Hổ đăng tấm ảnh đầu tiên lên trang cá nhân đang có mặt tại Hội trường Thống nhất (Dinh Độc lập), một nhóm facebooker ở TP Hồ Chí Minh đã kéo đến truy lùng và chia nhau giám sát các lối ra vào khu vực Dinh Độc lập, như cổng chính đường Lê Duẩn, cổng phụ đường Huyền Trân Công chúa. Tuy nhiên, dù mất cả buổi lùng sục song họ đã thất vọng vì không tìm thấy bóng dáng của Dũng Phi Hổ ở quanh khu vực này. Và nhóm này đi đến kết luận: DŨNG PHI HỔ VÀO HỘI TRƯỜNG THỐNG NHẤT LÉN LÚT CHỤP HÌNH, QUAY CLIP TỪ TRƯỚC, KHI VẮNG KHÁCH DU LỊCH VÀ ĐẾN HÔM NAY 19/6 ĐĂNG LÊN HÒNG BỊP BỢM ĐỂ LỪA TIỀN HẢI NGOẠI.

Xem clip quay sáng nay từ 8h00 đến 11h30 ngày 19/6/2017 trong khi săn lùng Dũng Phi Hổ.
https://www.facebook.com/trinhnam65/videos/1947217052213662/
Trước đó, để đánh bóng, thể hiện độ “anh hùng” với cộng đồng cờ vàng, Hồng Thái Hoàng nhiều lần tuyên bố sẽ trình diễn cờ vàng trước lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh, Cầu Rồng Đà Nẵng…nhưng khi cộng đồng cờ đỏ đến “săn lùng” thì biệt vô âm tín.

Hóa ra, bản lĩnh của những tên sùng bái cờ vàng này đều giống nhau, chúng chỉ chuyên “cắn trộm” và khiêu khích công an, chính quyền để quay clip thể hiện độ “anh hùng dân chủ” của chúng. Còn khi gặp phải người dân yêu nước, thì mọi bản chất và chiêu trì đều bị bóc tẩy

GĐTQT

Thứ Hai, 19 tháng 6, 2017

Chính khách Mỹ chia rẽ trong lựa chọn chính sách hay giá trị cho nhân quyền và tương lai nào cho giới zân chủ Việt?



Dư luận gần đây quan tâm đến cuộc tranh luận nảy lửa giữa Thượng nghị sỹ John McCain và Ngoại trưởng Rex Tillerson về vấn đề nhân quyền.

Đang nắm vị trí Chủ tịch Ủy ban Quân lực Thượng viện Mỹ, thượng nghị sỹ John McCain có bài viết “Tại sao chúng ta phải ủng hộ nhân quyền” đăng trên tờ New York Times (Mỹ) ngày 8/5 chỉ trích bài phát biểu của Ngoại trưởng Rex Tillerson tại Bộ Ngoại giao Mỹ, trong đó cho rằng trong một số trường hợp, nếu ép các nước khác phải chấp nhận những giá trị Mỹ thì Oasinhtơn có thể sẽ không đạt được các mục tiêu về an ninh quốc gia, thậm chí cho rằng “nhân quyền tạo ra gánh nặng cho an ninh quốc gia và nền kinh tế” của Mỹ.
Theo ông McCain, tuyên bố của Ngoại trưởng Tillerson đã phá bỏ những giá trị cơ bản của Mỹ, bỏ mặc các nạn nhân bị áp bức trên toàn thế giới. Ông McCain cho rằng, ông Tillerson đã gửi đi thông điệp tới những người bị áp bức trên thế giới rằng đừng trông đợi vào Mỹ, chính sách của Mỹ nhằm phục vụ lợi ích của nước Mỹ, chính sách của Chính quyền Tổng thống Donald Trump là sai lầm, khuyến khích những kẻ áp bức trên khắp thế giới. Ông nhấn mạnh, “nước Mỹ là kiến trúc sư trưởng của cái trật tự thế giới hiện hành, vốn đã khiến cho nước Mỹ giàu có hơn và hùng mạnh hơn, đồng thời cũng nhờ đó mà chưa bao giờ trong lịch sử, nhân loại được sống trong tự do và no ấm đến mức như vậy” nên nhân quyền phải là ưu tiên hàng đầu vì Mỹ là “quốc gia của lương tâm”.
Phản ứng trước quan điểm của ông McCain, ngày 14/5, trả lời kênh truyền hình NBC, Ngoại trưởng Tillerson cho rằng, cần phân biệt rõ giữa “giá trị” và “chính sách”, khẳng định vẫn coi trọng những giá trị của Mỹ nhưng một chính sách cần được điều chỉnh cho phù hợp với từng tình huống cụ thể, với từng quốc gia, với tổng thể vấn đề đang phải đối mặt. Theo ông, chính sách phải linh hoạt, có thể thay đổi, nhưng giá trị thì không bao giờ thay đổi; do đó, giá trị dẫn đường cho chính sách, nhưng nếu đặt giá trị lên trước chính sách, Mỹ sẽ không có không gian để thích ứng với sự thay đổi thực tế nhằm đạt được mục tiêu cuối cùng.
Rõ ràng, cả hai bên đều thấy thừa nhận điểm chung là lấy cớ bảo vệ “giá trị nhân quyền” làm vũ khí cho Mỹ thiết lập trật tự thế giới. Điểm khác nhau giữa 2 phe phái chỉ là “cách thức” thực hiện. Một phe thì tuyệt đối hóa “giá trị nhân quyền”, đặt “giá trị” cao hơn “lợi ích” để có được “chính nghĩa” trong điều hành cuộc chơi quyền lực, còn phe kia thì phải đặt bài toán “lợi ích” lên trên “giá trị” để đảm bảo trong cuộc chiến “bảo vệ nhân quyền” nước Mỹ không chấp nhận bất cứ thiệt thòi nào, mà lợi ích kinh tế phải là số 1.
Có thể nói sự chia rẽ, màn khẩu chiến giữa ông Mc Cain với ông Bộ trưởng ngoại giao Mỹ cũng chính là sự chia rẽ giữa các nhóm cầm quyền cũ của nước Mỹ với chính quyền Tổng thống Trump hiện nay. Chính quyền Trump với khẩu hiệu “nước Mỹ là trên hết” không bỏ rơi “chính sách nhân quyền” trong việc làm gia tăng vị thế lãnh đạo thế giới của Mỹ, nhưng thực dụng hơn, sổ toẹt vào bất cứ thứ gì khiến nước Mỹ bị thiệt hại. Thực tế người dân Mỹ đã chọn ông Trump thay vì Hillary đeo đuổi “truyền thống bảo vệ giá trị nhân quyền” trong chính sách bang giao, tức cổ súy “cách mạng dân chủ” làm vũ khí thiết lập trật tự thế giới, can thiệp vào các quốc gia khác dưới chiêu bài nhân quyền, đã thất bại.

Với chính sách mới này, rõ ràng giới zân chủ Việt Nam từ nay phải dần tập đứng trên đôi chân của mình không có tấm dựa và anh chàng hào phóng dán mác “bảo vệ nhân quyền” bên cạnh. Vậy nên dễ hiểu, ngay khi ông Mc Cain vừa có bài báo công kích chính sách nhân quyền của chính quyền mới, Trịnh Hữu Long, ông chủ của Luật Khoa tạp chí, đệ tử của Trịnh Hội (VOICE-Việt Tân) ngay lập tức ca ngợi ông TNS John Mc Cain bằng bài viết “John McCain: Nước Mỹ giàu mạnh nhờ theo đuổi và bảo vệ các giá trị nhân quyền”. Nên nhớ, thời “huy hoàng” trước đó của giới zân chủ Việt, họ đã từng công kích ông Mc Cain chỉ vì ông này ủng hộ nhiệt thành thúc đẩy bang giao Việt – Mỹ. Có vẻ như, giờ đây ông là phao cứu sinh với chút hy vọng le lói của giới zân chủ Việt mong mỏi phe nhóm của ông lật lại thế cờ quyền lực ở Mỹ để giới zân chủ Việt lại được “ngồi mát ăn bát vàng”, mong ngồi máy lạnh lật đổ chính thế cộng sản với quân đội “nhân quyền” và sức mạnh Mỹ !?!

Thảo nào, từ ngày ngài Trump lên nắm quyền, các “lãnh tụ” dân chủ như Nguyễn Lân Thắng Phạm Thị Đoan Trang, Nguyễn Quang A, Lã Việt Dũng, Hoàng Dũng…tiu ngỉu hẳn. Giờ họ động viên nhau “chỉ có dân Việt mới cứu được dân Việt”, tức phải đấu tranh từ trong nước trước. Nhưng hỡi ôi, cứ mỗi lần họ nỗ lực “khai trí” cho dân Việt là mỗi lần họ chửi dân Việt ngu, hèn, sống trong sợ hãi thành hèn nhát rồi, bla, bla…thì làm sao dân Việt ủng hộ họ được đây nhỉ ?!?
GĐTQT

Thứ Tư, 7 tháng 6, 2017

Nội bộ các nhân sỹ trí thức tan hoang sau sự ra đời của Viện Phan Chu Trinh

Nội bộ các nhân sỹ trí thức tan hoang sau sự ra đời của Viện Phan Chu Trinh 
Bài viết của Phạm Chí Dũng trên VOA lên án gay gắt, công khai, dữ dội Viện Phan Chu Trinh được VOA đăng lên trang tin chính, và sau đó là sự phản ứng yếu ớt, lẻ loi, bao biện của Bùi Minh Quốc trên các “trang nhà” là một biểu hiện cho những chia rẽ sâu sắc bên trong nội bộ của các nhân sĩ trí thức. Trong nhiều năm qua, dù nhân sĩ trí thức trưng ra chiêu bài dân chủ vào giấu diếm bộ mặt thật của mình, nhưng qua các cuộc tranh luận và biểu hiện truyền thông, ta có thể nhận ra rằng có sự phân hóa đến mức khó tìm sự “đoàn kết” dù vỏ bọc che đậy bên ngoài.
 
Sự phân hóa rõ nét nhất là các trí thức chống Cộng cực đoan và những trí thức vẫn còn đang dẫm một chân trong hệ thống chính quyền. Những trí thức chống Cộng cực đoan tẩy chay phe kia một cách rõ rệt, mà trong đó Phạm Chí Dũng là một ví dụ. Ta sẽ thấy, Phạm Thị Hoài – cây bút lừng lẫy hải ngoại, admin của Talawas một thời, không đăng bài trên Văn Việt – website của Ban vận động Văn đoàn độc lập. Những cây bút chống Cộng cực đoan như Nguyễn Gia Kiểng, Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Tường Thụy, Đoan Trang…v…v… lâu lắm rồi không có bài nào trên trang ngôn luận của các nhân sĩ trí thức là Bauxite Việt Nam. Thay vào đó, họ sẵn sàng góp bài vào những trang nhận tiền của hải ngoại như  Ethongluan, Luật khoa tạp chí, Việt Nam thời báo…v…v… Điều này cho thấy, các “nhân sĩ trí thức” đang dần bị cô lập.

Ngay trong nội bộ sâu hơn của các trí thức thuộc nhóm Viện IDS cũ cũng có rất nhiều mâu thuẫn. Ta sẽ thấy rằng Chu Hảo không bao giờ muốn xuất bản sách do Nguyễn Quang A dịch, và kể cả có không được cấp phép cũng chưa bao giờ thấy Chu Hảo lên tiếng bênh vực người bạn, người đồng chí của mình. Nguyễn Quang A chẳng mấy khi nhắc đến Phan Chu Trinh trên facebook cá nhân hay fanpage của Diễn đàn Xã hội dân sự. Trường Phan Chu Trinh đóng cửa, Quang A cũng không thèm chìa tay ra giúp đỡ. Nguyên Ngọc không hề có bài trên website Tạp chí Dân trí – một website mà Quang A lập ra để bàn chuyện chính trị một cách nghiêm túc. Ban vận động Văn đoàn độc lập có thể tung hô dịch giả Phạm Nguyên Trường nhưng chưa bao giờ có lấy một chữ ca ngợi Quang A. Trong khi Quang A lên bờ xuống ruộng trong lần hiệp thương bầu cử năm 2016 thì không thấy một “nhân sĩ trí thức” nào tới lên tiếng hay bảo vệ. Khi cơ hội diện kiến Tổng thống Obama, Quang A cầu xin nhân sỹ trí thức đến tạo áp lực song không một ai xuất hiện trừ bà Phương Bích.Tập nghiên cứu về ca trù của Nguyễn Xuân Diện được Chu Hảo tâng bốc tận mây xanh, tổ chức giới thiệu sách năm lần bảy lượt ở các nơi chốn có thể sử dụng để PR, thế nhưng Văn đoàn độc lập vẫn lờ tịt, không thèm trao giải thưởng nghiên cứu cho Diện, cũng như viết bài giới thiệu về công trình xập xệ này. Trong các buổi hội thảo do Chu Hảo tổ chức với danh nghĩa Qũy Phan Chu Trinh và NXB Tri Thức nhằm giới thiệu và truyền bá các tư tưởng khai sáng, chẳng mấy khi thấy mặt Quang A, Hoàng Hưng, Nguyên Ngọc… thậm chí cả Xuân Diện cũng mất hút… Rất nhiều những lần manh mún như thế. Các nhân sự cốt cán của phong trào này chưa bao giờ quan tâm đến nhau hay hỗ trợ nhau thực sự mà có phần né tránh, và biết đâu cả nghi kị và ganh tài nhau.

Nếu bạn theo dõi kỹ về nhóm trí thức này, sẽ thấy phân bổ “quyền lực” của họ ra sao. Quang A và Nguyên Ngọc là 2 tướng tiên phong, được đẩy ra để làm truyền thông. Hai nhân vật này không tham tiền, nhưng thích nổi tiếng, thích được tôn sùng và bị nhiễm nặng nề chủ nghĩa anh hùng  cực đoan. Bởi thế, khi cần bất cứ sự kêu gọi nào, Quang A và Nguyên Ngọc chỉ cần sử dụng uy tín của mình là xong chuyện.  Hoàng Hưng chỉ là thợ viết không có chính kiến. Xuân Diện chỉ là đám le ve vòng ngoài, đi làm những việc lặt vặt hô hào quần chúng. Quyền lực thật sự chính là Chu Hảo. Chu Hảo ẩn mình, ít lên tiếng, ít xuất hiện, nhưng mọi nguồn quỹ đều đổ về tay Chu Hảo. Với cương vị Giám đốc Nhà xuất bản Tri Thức, Chu Hảo nghiễm nhiên được sử dụng Qũy Phan Chu Trinh để nuôi các chương trình hoạt động của mình. Sau đó, Chu Hảo lại được bà Nguyễn Thị Bình điều về trường Phan Chu Trinh làm hiệu phó để kẹp sát Nguyên Ngọc, với danh nghĩa là hỗ trợ Nguyên Ngọc. Chu Hảo vào Hội An được 1 năm thì trường cũng đóng cửa luôn và chuyển sang một mô hình mà Chu Hảo sẽ có “quyền lực” hơn Nguyên Ngọc:  Viện Phan Chu Trinh. Nguyên Ngọc nên biết rằng, khi không còn trường nữa (tức là những trí thức nghiên cứu tử tế) thì quyền lực của ông ta cũng không còn. Thay vào đó, Viện Phan Chu Trinh như một tập hợp chém gió, lại là nơi đắc địa của Chu Hảo (Nên nhớ, Chu Hảo rất thích tổ chức các hội thảo chém gió). Và trong bối cảnh này, Quang A vẫn chẳng thèm quan tâm vì còn đang bận việc của mình là website Dân Quyền và Tạp chí Dân Trí hay dịch sách ca ngợi xã hội dân sự Tây phương.

Những vết rạn vỡ này đang ngày càng nứt toác ra. Và một khi nứt toác ra hết rồi, các bạn sẽ được nhìn thấy bộ mặt thật của các nhân sĩ trí thức.

GĐTQT

Thứ Hai, 5 tháng 6, 2017

Hạ bệ Hồ Chí Minh – Trò tiểu nhân hèn hạ của các nhân sỹ trí thức núp bóng Phan Chu Trinh

Hạ bệ Hồ Chí Minh – Trò tiểu nhân hèn hạ của các nhân sỹ trí thức núp bóng Phan Chu Trinh
“Phan Chu Trinh” là cái tên được nhắc đến ở đầu môi chót lưỡi của những tự nhận là giới nhân sỹ trí thức cấp tiến hiện nay ở Việt Nam. Phan Chu Trinh đã được đẩy lên làm một biểu tượng như một nhà hoạt động nhân quyền, dân quyền và khai dân trí ở Việt Nam. Song song với việc dựng tượng đài Phan Chu Trinh như một biểu tượng, các nhân sĩ trí thức hoạt động dân chủ ở Việt Nam còn bất chấp thủ đoạn để hạ bệ Chủ tịch Hồ Chí Minh – người lãnh tụ được toàn dân yêu quý.

Một loạt những quỹ, giải thưởng, viện có gắn với chữ Phan Chu Trinh đã được thành lập nhằm mục đích thống nhất những trí thức chống đối chính quyền. Một loạt các bài nghiên cứu ca ngợi Phan Chu Trinh với các giá trị nhân quyền, dân quyền, khai dân trí được tung ra đồng loạt trên các website thuộc vòng mối quan hệ của Chu Hảo, Quang A, Nguyên Ngọc, Bùi Quang Minh, Nguyễn Gia Kiểng…v…v… Và thế là, Phan Chu Trinh trở thành một biểu tượng. Thậm chí bài diễn văn sến súa của Tổng thống thất bị nhất nước Mỹ nhưng lại luôn cố gắng khuyến khích chính biến ở Việt Nam, là Obama, có nhắc đến Phan Chu Trinh như một triết gia hiếm hoi của Việt Nam, đã thổi bùng lên một cơn cuồng tín vị chí sĩ thế kỷ 20 này ở Việt Nam.

Thế nhưng, song song với việc đẩy mạnh truyền thông về thần tượng này, một chiến lược nhằm hạ bệ uy tín của Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng được thúc đẩy bởi chính các trí thức này và đám đông bạo lực cách mạng trên Facebook. Đầu tiên phải kể đến những tin đồn về các bà vợ của Chủ tịch Hồ Chí Minh, được đăng tải trên các trang mạng hải ngoại. Sau đó là đến mối hoài nghi về việc Chủ tịch Hồ Chí Minh có phải thực sự là Nguyễn Tất Thành không hay là gián điệp Trung Quốc giả mạo. Mới đây, một loạt các bài dìm hàng, bới móc đời tư của Hồ Chí Minh được đăng tải trên Luật Khoa tạp chí – tay chân của các nhân sĩ trí thức cuồng Phan Chu Trinh – đã trở thành bằng chứng sống động cho thấy những chiêu trò tiểu nhân của chúng. Những kẻ này không hề nghiên cứu Hồ Chí Minh và Phan Chu Trinh về mặt lịch sử mà thả sức xuyên tạc bịa đặt. Sự hạ bệ này của đám trí thức chống chính quyền và những tay dân chủ cực đoan, không khác gì kẻ tâm thần chính trị cuồng tín đã cầm búa xông vào để phá Lăng Hồ Chủ tịch.

Tuy nhiên, kế hoạch tiểu nhân bỉ ổi này của phe dân chủ cực đoan đã gặp phải cản trở, không phải từ chính quyền, mà từ… SỰ THẬT.

Sự thật là, Hồ Chí Minh và Phan Chu Trinh là những người đồng chí hướng chứ không phải kẻ tử thù. Sự thật là, tư tưởng Hồ Chí Minh là sự kế thừa và phát triển từ những chí sĩ yêu nước như Phan Chu Trinh, và còn cả Phan Đình Phùng, Phan Bội Châu, Nguyễn Thái Học…v…v…

Sự thật là, nhân dân Việt Nam tôn thờ Hồ Chí Minh bởi ông đã lãnh đạo một cuộc chiến chống quân xâm lược thành công nhưng vẫn trân trọng tinh thần của Phan Chu Trinh và rất nhiều các chí sĩ yêu nước đầu thế kỷ 20 khác.

Sự thật là, các trí thức phản động ấy không muốn dấn thân như Hồ Chí Minh hay lực lượng Cách mạng của Đảng Cộng Sản, mà chỉ muốn mượn tay cụ Phan để đạt mục đích của mình.

Và SỰ THẬT đã không cho phép họ thành công. Bằng chứng là: Nhà xuất bản Tri Thức (chỗ rửa tiền của quỹ Phan Chu Trinh) ngày càng nghèo nàn, trường đại học Phan Chu Trinh phải đóng cửa, các phong trào dấy lên đều chẳng ai quan tâm, thành lập Viện Phan Chu Trinh phải chịu sự phản đối đến từ chính đồng bọn. Có lẽ đã đến lúc các nhân sĩ trí thức để cho linh hồn cụ Phan được siêu thoát, đừng lợi dụng cụ nữa.

GĐTQT