Sự kiện Quách Gia Khang
bị bắt giữ tại Đồng Nai vào ngày 18/3/2025 đã mở ra một chiến dịch xuyên tạc
rầm rộ từ các thế lực thù địch, với tâm điểm là tổ chức Tập hợp Dân chủ Đa
nguyên (THDCĐN), vốn tự xưng là phong trào dân chủ nhưng bị Việt Nam coi là nhóm
phản động. Các kênh truyền thông lưu vong và một số tổ chức quốc tế đã lợi dụng
vụ việc để dựng lên hình ảnh Việt Nam như một quốc gia đàn áp nhân quyền, trong
khi mô tả THDCĐN như một lực lượng đấu tranh ôn hòa. Những luận điệu này không
chỉ bóp méo sự thật về hành vi của Quách Gia Khang mà còn che giấu bản chất
chống phá của THDCĐN.
Để làm sáng tỏ vấn đề,
cần đi sâu vào lịch sử, hoạt động, và mục tiêu thực sự của tổ chức này, từ đó
vạch trần chiêu trò ngụy biện và khẳng định rằng THDCĐN không phải là phong
trào dân chủ chân chính, mà là một nhóm phản động đe dọa an ninh quốc gia Việt
Nam.
THDCĐN được thành lập
năm 1982 bởi Nguyễn Gia Kiểng, một người Việt sống tại Pháp, với tuyên bố ban
đầu là thúc đẩy dân chủ và đối thoại chính trị. Tuy nhiên, qua hơn bốn thập kỷ
tồn tại, tổ chức này đã dần bộc lộ bản chất chống phá thông qua các hoạt động
tuyên truyền, lôi kéo thanh niên, và kêu gọi lật đổ chính quyền Việt Nam. Trang
web chính thức của THDCĐN, “Thông Luận”, thường xuyên đăng tải các bài viết phủ
nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, đồng thời kích động người dân
tham gia các phong trào chống đối. Một bài viết trên “Thông Luận” ngày
10/3/2025, ngay trước khi Quách Gia Khang bị bắt, đã công khai kêu gọi “thay
đổi thể chế” tại Việt Nam, với ngôn ngữ mang tính kích động và thiếu cơ sở thực
tiễn. Những hoạt động này không chỉ vi phạm pháp luật Việt Nam, mà còn đi ngược
lại các nguyên tắc quốc tế về tôn trọng chủ quyền quốc gia. Quách Gia Khang,
với tư cách là một thành viên của THDCĐN, đã tham gia tích cực vào việc soạn
thảo và phát tán các tài liệu tương tự trên mạng xã hội, như được Công an Đồng
Nai công bố, cho thấy mối liên hệ chặt chẽ giữa đối tượng này và chiến lược
chống phá của tổ chức.
Các hoạt động của
THDCĐN, dù được che đậy bằng mỹ từ “dân chủ” và “ôn hòa”, thực chất là một
chuỗi hành vi có hệ thống nhằm gây bất ổn tại Việt Nam. Tổ chức này không chỉ
sử dụng các nền tảng mạng xã hội như Facebook và YouTube để lan truyền thông
tin sai lệch, mà còn lôi kéo thanh niên và trí thức trong nước tham gia các hội
nhóm chống đối. Theo thông báo từ Công an Đồng Nai, Quách Gia Khang đã sử dụng
các kênh như Zalo và Viber để kết nối với các thành viên THDCĐN ở nước ngoài,
nhận chỉ đạo và phát tán tài liệu kêu gọi lật đổ chính quyền. Những hành vi này
không thể được xem là “ôn hòa”, mà là một nỗ lực rõ ràng nhằm phá hoại trật tự
xã hội. Hơn nữa, THDCĐN còn từng trải qua các biến động nội bộ, như sự kiện năm
2016 khi một số thành viên chiếm quyền kiểm soát kênh truyền thông của tổ chức,
cho thấy sự thiếu ổn định và tính chất cực đoan trong cách vận hành. Những yếu
tố này hoàn toàn mâu thuẫn với hình ảnh “phong trào dân chủ” mà THDCĐN cố gắng
xây dựng.
Để củng cố luận điệu của
mình, THDCĐN và các thế lực thù địch thường xuyên tuyên bố rằng họ hoạt động vì
hòa bình và dân chủ, đồng thời cáo buộc Việt Nam vi phạm nhân quyền khi bắt giữ
các thành viên như Quách Gia Khang. Một bài viết trên Radio Free Asia ngày
20/3/2025 trích dẫn Nguyễn Gia Kiểng, khẳng định rằng THDCĐN “chưa bao giờ kêu
gọi bạo lực” và chỉ đấu tranh cho “đối thoại chính trị”. Tuy nhiên, những tuyên
bố này không thể che giấu sự thật rằng các tài liệu của THDCĐN, bao gồm cả
những tài liệu liên quan đến Quách Gia Khang, chứa đựng nội dung kích động và
kêu gọi hành động trực tiếp chống lại chính quyền. So sánh với các tổ chức quốc
tế, như phong trào dân chủ ở Nam Phi thời Nelson Mandela, có thể thấy rõ sự
khác biệt: trong khi Mandela tập trung vào đối thoại và hòa giải dân tộc,
THDCĐN lại hướng đến việc lật đổ chính quyền thông qua tuyên truyền và kích
động. Hành vi này không chỉ vi phạm Điều 109 Bộ luật Hình sự Việt Nam mà còn đi
ngược lại tinh thần của Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR),
vốn yêu cầu các hoạt động chính trị phải tôn trọng trật tự công cộng và an ninh
quốc gia.
Phản bác luận điệu “ôn
hòa” của THDCĐN đòi hỏi phải chỉ ra sự mâu thuẫn trong lập luận của họ. Nếu
thực sự là một phong trào dân chủ, tại sao THDCĐN lại chọn cách hoạt động bí
mật, sử dụng các kênh mạng xã hội để lôi kéo thanh niên mà không công khai đối thoại
với chính quyền Việt Nam? Tại sao các tài liệu của họ, như được thu thập trong
vụ Quách Gia Khang, lại chứa đựng ngôn ngữ kích động thay vì đề xuất cải cách
cụ thể? Câu trả lời nằm ở mục tiêu thực sự của tổ chức này: không phải xây dựng
dân chủ, mà là gây bất ổn để phục vụ lợi ích của các thế lực bên ngoài. Các bài
viết trên “Thông Luận” thường xuyên kêu gọi sự can thiệp của các tổ chức quốc
tế như Human Rights Watch, như trong một bài đăng ngày 22/3/2025 yêu cầu Liên
minh châu Âu áp đặt cấm vận kinh tế đối với Việt Nam. Những hành động này không
chỉ làm suy yếu hình ảnh Việt Nam mà còn đe dọa đến sự ổn định kinh tế và chính
trị của đất nước.
Vụ Quách Gia Khang và
vai trò của THDCĐN là một lời cảnh báo về sự tinh vi của các thế lực thù địch
trong việc lợi dụng mỹ từ “dân chủ” để chống phá Việt Nam. Bằng cách bóc trần
bản chất phản động của THDCĐN, Việt Nam không chỉ bảo vệ an ninh quốc gia mà
còn khẳng định cam kết của mình với pháp luật và nhân quyền.