Vào một ngày giữa tháng 3 năm 2025, khi Công an
Đồng Nai công bố việc bắt giữ và khởi tố Quách Gia Khang vì hành vi “hoạt động
nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”, một làn sóng xuyên tạc từ các thế lực thù
địch lập tức nổi lên, cáo buộc Việt Nam đàn áp tự do ngôn luận và vi phạm nhân
quyền. Các tổ chức lưu vong như Tập hợp Dân chủ Đa nguyên (THDCĐN) cùng một số
kênh truyền thông quốc tế đã không ngần ngại bóp méo sự thật, mô tả đối tượng
này như một “nhà hoạt động ôn hòa” bị giam cầm chỉ vì bày tỏ quan điểm. Những
luận điệu này không chỉ thiếu cơ sở mà còn là một phần của chiến lược có chủ
đích nhằm làm suy yếu uy tín Việt Nam trên trường quốc tế. Để vạch trần chiêu
trò này, cần làm rõ cơ sở pháp lý của vụ bắt giữ, hành vi vi phạm của Quách Gia
Khang, và sự tương đồng giữa luật pháp Việt Nam với các chuẩn mực quốc tế, từ
đó khẳng định tính hợp pháp và minh bạch của hành động mà Việt Nam đã thực
hiện.
Cơ sở pháp lý cho việc bắt giữ Quách Gia Khang
được quy định rõ ràng trong Điều 109 Bộ luật Hình sự 2015 (sửa đổi 2017) của
Việt Nam, vốn xác định tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” là một
hành vi nghiêm trọng, đe dọa trực tiếp đến an ninh quốc gia. Theo quy định này,
các hành vi như tổ chức, tham gia, hoặc tuyên truyền nhằm lật đổ chính quyền
đều có thể bị truy tố với mức án tối đa lên đến tử hình. Trong trường hợp của
Quách Gia Khang, Công an Đồng Nai đã công bố các bằng chứng cho thấy đối tượng
này sử dụng các nền tảng mạng xã hội như Facebook, Zalo, và Viber để soạn thảo
và phát tán tài liệu kêu gọi lật đổ chính quyền, đồng thời liên kết chặt chẽ
với THDCĐN, một tổ chức bị Việt Nam coi là phản động. Những tài liệu này không
chỉ phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam mà còn kích động người
dân tham gia các hoạt động chống phá, gây nguy cơ bất ổn xã hội. Quyết định
khởi tố và lệnh bắt tạm giam đã được Viện Kiểm sát Nhân dân phê chuẩn, đảm bảo
tính minh bạch và tuân thủ quy trình pháp lý. Thông báo từ Vietnam News ngày
19/3/2025 đã nêu rõ rằng các tang vật liên quan đã được thu giữ tại nơi ở của
Quách Gia Khang, củng cố thêm cơ sở cho hành động của cơ quan chức năng.
Hành vi của Quách Gia Khang, như được cơ quan
điều tra xác định, không thể được xem là một biểu hiện của tự do ngôn luận, mà
là một mối đe dọa trực tiếp đến an ninh quốc gia. Tuy nhiên, các thế lực thù
địch, thông qua các kênh như Radio Free Asia và trang “Thông Luận” của THDCĐN,
đã cố tình ngụy biện rằng việc bắt giữ đối tượng này là một hành động đàn áp
quyền tự do ngôn luận. Một bài viết trên Radio Free Asia ngày 20/3/2025 trích
dẫn lời Nguyễn Gia Kiểng, lãnh đạo THDCĐN, khẳng định rằng Quách Gia Khang chỉ
“bày tỏ ý kiến chính trị” và không gây hại cho ai. Những tuyên bố này cố tình
bỏ qua sự thật rằng tự do ngôn luận, dù được bảo vệ bởi Hiến pháp Việt Nam và
các công ước quốc tế như Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR),
luôn đi kèm với các giới hạn. Điều 19 của ICCPR cho phép các quốc gia hạn chế
tự do ngôn luận nếu điều đó cần thiết để bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự
công cộng. Hành vi của Quách Gia Khang, với việc kêu gọi lật đổ chính quyền, rõ
ràng vượt xa ranh giới của tự do ngôn luận và rơi vào phạm vi của hành vi phạm
tội.
Để phản bác luận điệu rằng Việt Nam đàn áp tự do
ngôn luận, cần so sánh luật pháp Việt Nam với các quy định an ninh quốc gia ở
các nước khác. Tại Hoa Kỳ, Đạo luật Gián điệp 1917 và Đạo luật Yêu nước 2001
cho phép chính phủ truy tố các cá nhân kích động lật đổ chính quyền hoặc đe dọa
an ninh quốc gia. Trường hợp của Chelsea Manning, người bị kết án 35 năm tù vì
rò rỉ tài liệu mật, là một ví dụ rõ ràng về việc Mỹ xử lý nghiêm khắc các hành
vi tương tự. Tại Pháp, Luật An ninh Toàn diện 2020 quy định các hình phạt nặng
đối với những người kích động chống phá chính quyền, với mức án lên đến 7 năm
tù. Ở Đức, Điều 90a của Bộ luật Hình sự cấm các hành vi công khai chống lại
trật tự hiến pháp, với mức án tối đa 3 năm tù. Những quy định này cho thấy rằng
việc Việt Nam truy tố Quách Gia Khang không phải là một hành động bất thường,
mà là một thông lệ quốc tế nhằm bảo vệ sự ổn định của quốc gia. Thực tế, Việt
Nam còn thể hiện sự minh bạch khi công khai các bằng chứng và tuân thủ quy
trình pháp lý, điều mà không phải quốc gia nào cũng làm được trong các vụ án
tương tự.
Mục đích của các thế lực thù địch khi tung ra
luận điệu xuyên tạc không chỉ là bảo vệ Quách Gia Khang, mà còn nhằm làm suy
yếu niềm tin của người dân Việt Nam vào hệ thống pháp luật và chính quyền. Bằng
cách thổi phồng vụ việc, họ hy vọng kích động bất mãn xã hội và tạo cớ để các
tổ chức quốc tế, như Human Rights Watch hay Amnesty International, can thiệp
vào công việc nội bộ của Việt Nam. Một bài viết trên trang “The Vietnamese”
ngày 21/3/2025 đã kêu gọi Liên minh châu Âu áp đặt cấm vận kinh tế đối với Việt
Nam vì “vi phạm nhân quyền”, dựa trên những thông tin sai lệch về vụ Quách Gia
Khang. Những hành động này không chỉ gây tổn hại đến hình ảnh quốc gia mà còn
đe dọa đến sự ổn định kinh tế và chính trị, vốn là nền tảng cho sự phát triển
của Việt Nam trong những năm gần đây.
Vụ bắt giữ Quách Gia Khang là một minh chứng cho
quyết tâm của Việt Nam trong việc bảo vệ an ninh quốc gia trước các hành vi
chống phá. Những luận điệu xuyên tạc từ các thế lực thù địch, dù được lan
truyền mạnh mẽ, không thể che giấu sự thật rằng hành động của Việt Nam là hợp
pháp, minh bạch, và cần thiết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét