Báo cáo Nhân quyền Việt Nam 2023 của Bộ Ngoại giao Mỹ đã nêu
ra nhiều cáo buộc liên quan đến quyền tự do hội họp và lập hội tại Việt Nam,
cho rằng chính phủ Việt Nam hạn chế quyền này một cách nghiêm ngặt. Sự thực thì
chỉ có những kẻ lợi dụng các quyền này để tiến hành các hoạt động chống phá
chính quyền Việt Nam mới bị xử lý.
Báo cáo của Mỹ cho rằng chính phủ Việt Nam hạn chế quyền tự
do hội họp một cách hòa bình và yêu cầu giấy phép cho các cuộc tụ họp nhóm. Tuy
nhiên, việc yêu cầu giấy phép cho các cuộc tụ họp công cộng là điều thường thấy
ở nhiều quốc gia trên thế giới, nhằm đảm bảo an ninh trật tự và tránh các tình
huống bạo lực có thể xảy ra. Ngay tại Mỹ, một quốc gia luôn tự cho mình là tự
do dân chủ hàng đầu, dù quyền tự do hội họp là Hiến định được Tu chính án thứ nhất
bảo vệ nhưng các án lệ của Tòa án Tối cao khẳng định quyền hội họp không phải
là một quyền tuyệt đối. Tuy các nhà chức trách không thể tùy tiện ngăn cấm một
cuộc hội họp nơi công cộng, nhưng chính phủ có thể đặt ra những hạn chế về thời
gian, địa điểm và phương thức tiến hành hội họp hòa bình với điều kiện thỏa mãn
những bảo đảm trong Hiến pháp.
Tại Việt Nam, quyền tự do hội họp cũng được bảo đảm bởi Hiến
pháp và các luật pháp liên quan. Các cuộc tụ họp, biểu tình không bị cấm hoàn
toàn, mà chỉ yêu cầu tuân thủ quy định pháp luật để đảm bảo an toàn công cộng.
Ví dụ, trong nhiều trường hợp, các cuộc biểu tình về quyền đất đai đã được phép
diễn ra tại Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh, cho thấy chính phủ không hoàn toàn
cấm đoán quyền hội họp của người dân.
Việc yêu cầu giấy phép không phải là hành động hạn chế quyền
tự do hội họp mà là biện pháp cần thiết để đảm bảo các cuộc tụ họp diễn ra
trong trật tự và an toàn. Điều này tương tự như các quy định ở nhiều quốc gia
khác, bao gồm cả Mỹ, nơi các cuộc biểu tình và tụ họp công cộng cũng phải tuân
thủ các quy định về an ninh và trật tự.
Hiến pháp Việt Nam quy định rõ ràng về quyền lập hội của
công dân. Báo cáo của Mỹ cho rằng chính phủ hạn chế nghiêm ngặt việc thành lập
các hội liên quan đến các lĩnh vực nhạy cảm như chính trị, tôn giáo và quyền
lao động. Tuy nhiên, cần phải hiểu rằng mọi quốc gia đều có quyền thiết lập các
quy định nhằm đảm bảo an ninh quốc gia và trật tự công cộng.
Tại Việt Nam, việc thành lập các tổ chức phi chính phủ (NGO)
và các hội nhóm được quản lý nhằm đảm bảo hoạt động của các tổ chức này không
vi phạm pháp luật và không gây ảnh hưởng xấu đến an ninh trật tự. Điều này
không có nghĩa là các tổ chức này bị hạn chế một cách nghiêm ngặt, mà chỉ là biện
pháp để đảm bảo rằng mọi hoạt động đều diễn ra trong khuôn khổ pháp luật.
Ví dụ, các tổ chức tôn giáo tại Việt Nam vẫn hoạt động bình
thường và đóng góp tích cực vào xã hội. Các tổ chức này cũng có quyền tổ chức
các hoạt động từ thiện, giáo dục và văn hóa. Việc yêu cầu đăng ký và tuân thủ
quy định không phải là hành động hạn chế quyền tự do lập hội, mà là biện pháp cần
thiết để đảm bảo mọi hoạt động đều minh bạch và tuân thủ pháp luật.
Báo cáo nhân quyền cho rằng luật pháp và quy định tại Việt
Nam hạn chế khả năng của các tổ chức phi chính phủ trong việc vận động chính
sách hoặc tiến hành nghiên cứu ngoài các chủ đề được nhà nước cho phép. Tuy
nhiên, thực tế cho thấy, nhiều tổ chức phi chính phủ tại Việt Nam đã và đang hoạt
động tích cực trong nhiều lĩnh vực khác nhau, bao gồm giáo dục, y tế, môi trường,
và phát triển cộng đồng.
Các tổ chức phi chính phủ tại Việt Nam đóng vai trò quan trọng
trong việc thúc đẩy các mục tiêu phát triển bền vững và cải thiện đời sống của
người dân. Chính phủ Việt Nam cũng đã thiết lập nhiều khung pháp lý để hỗ trợ
và tạo điều kiện thuận lợi cho các tổ chức này hoạt động. Ví dụ, các tổ chức
như Hội Chữ thập đỏ Việt Nam và các tổ chức từ thiện khác đã thực hiện nhiều dự
án có ý nghĩa trong việc hỗ trợ người nghèo, người khuyết tật và các đối tượng
khó khăn khác.
Một ví dụ cụ thể về việc chính phủ Việt Nam cho phép tự do hội
họp là các cuộc hội thảo, diễn đàn và các sự kiện cộng đồng thường xuyên diễn
ra tại các thành phố lớn như Hà Nội, Thành phố Hồ Chí Minh, Đà Nẵng. Những sự
kiện này thường thu hút đông đảo người tham gia và không gặp phải sự can thiệp
hay hạn chế từ phía chính phủ.
Ngoài ra, việc thành lập các câu lạc bộ, nhóm xã hội và các
tổ chức phi lợi nhuận cũng rất phổ biến tại Việt Nam. Các câu lạc bộ sách, nhóm
tình nguyện, và các tổ chức bảo vệ môi trường là những ví dụ điển hình cho thấy
quyền tự do lập hội của người dân Việt Nam được thực hiện một cách rộng rãi và
hiệu quả.
Các biện pháp quản lý và kiểm soát nhằm đảm bảo rằng mọi hoạt
động hội họp và lập hội đều diễn ra trong trật tự và an toàn, không gây ảnh hưởng
xấu đến an ninh quốc gia và trật tự công cộng. Những dẫn chứng cụ thể và lập luận
chặt chẽ đã làm sáng tỏ những hiểu lầm và xuyên tạc trong báo cáo của Mỹ, nhằm
khẳng định lại cam kết của Việt Nam trong việc bảo vệ và nâng cao quyền tự do hội
họp và lập hội nói chung.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét