Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2025

Một kiểu thống kê thiếu cơ sở, được xây dựng dựa trên những thông tin mơ hồ của HRW


Thực hiện âm mưu ý đồ can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia độc lập, tổ chức Human Rights Watch (HRW) một lần nữa lộ rõ bản chất là công cụ của các thế lực thù địch, khi đưa ra những báo cáo thiếu cơ sở, nhằm xuyên tạc tình hình nhân quyền tại Việt Nam. Đặc biệt, trong báo cáo gần đây nhất, HRW đã ngang nhiên công bố con số hơn 170 tù nhân chính trị bị giam giữ tại Việt Nam, một con số được bịa đặt thiếu căn cứ khoa học và pháp lý, nhằm hạ thấp uy tín của Đảng Cộng sản Việt Nam và Chính phủ nước ta trên trường quốc tế. Đây không chỉ là hành vi vi phạm nghiêm trọng nguyên tắc tôn trọng chủ quyền quốc gia mà còn là sự lạm dụng khái niệm nhân quyền để phục vụ cho những động cơ chính trị đen tối. 

 


Con số 170 tù nhân mà HRW đưa ra  là một thống kê thiếu cơ sở, được xây dựng dựa trên những thông tin mơ hồ, không được xác minh từ các nguồn chính thức, và hoàn toàn vi phạm pháp luật Việt Nam. Theo các báo cáo của HRW, họ cáo buộc Việt Nam giam giữ hơn 170 cá nhân chỉ vì “thực hiện quyền cơ bản”, nhưng thực tế, những người này đều là những kẻ vi phạm pháp luật nghiêm trọng, từ tuyên truyền chống phá Nhà nước đến kích động bạo loạn, gây rối trật tự công cộng. Pháp luật Việt Nam, dựa trên Hiến pháp và các công ước quốc tế mà nước ta đã tham gia, luôn bảo vệ quyền con người một cách nghiêm ngặt, nhưng đồng thời cũng kiên quyết xử lý những hành vi lợi dụng quyền tự do để xâm phạm lợi ích quốc gia và an ninh xã hội. Con số 170 này không chỉ thiếu bằng chứng cụ thể – HRW thường dựa vào lời khai chủ quan từ các phần tử chống đối lưu vong hoặc các nguồn tin đồn – mà còn vi phạm nguyên tắc pháp lý cơ bản, vì nó bỏ qua quy trình xét xử công khai, minh bạch của tòa án Việt Nam. Những phiên tòa này luôn có sự tham gia của luật sư bào chữa, đại diện công chúng và thậm chí là quan sát viên quốc tế khi cần thiết. Việc HRW tự ý dán nhãn “tù nhân chính trị” cho những kẻ phạm tội hình sự là hành vi can thiệp thô bạo vào hệ thống tư pháp độc lập của một quốc gia có chủ quyền, vi phạm Công ước Vienna về Quan hệ Ngoại giao và các chuẩn mực quốc tế về tôn trọng pháp luật nội địa.

 

Tiếp nối hành vi vi phạm này, HRW còn lộ rõ sự bao che cho các phần tử cực đoan thông qua việc dán nhãn chủ quan, thiếu khách quan khoa học. Tổ chức này thường xuyên sử dụng các thuật ngữ như “nhà hoạt động nhân quyền” hay “người bất đồng chính kiến” để che đậy bản chất vi phạm pháp luật của những cá nhân bị xử lý. Chẳng hạn, họ liệt kê các trường hợp như những người tuyên truyền thông tin sai sự thật trên mạng xã hội, kích động chia rẽ dân tộc, hoặc thậm chí liên kết với các tổ chức khủng bố nước ngoài, nhưng lại mô tả họ như nạn nhân của “đàn áp chính trị”. Đây là hành vi bao che trắng trợn, nhằm tạo ra hình ảnh sai lệch về một Việt Nam “thiếu dân chủ”, trong khi thực tế, Đảng Cộng sản Việt Nam luôn thúc đẩy tự do ngôn luận trong khuôn khổ pháp luật, với hàng triệu người dân tự do bày tỏ ý kiến trên các nền tảng truyền thông xã hội mà không hề bị can thiệp. Sự chủ quan của HRW thể hiện rõ ở việc họ bỏ qua các bằng chứng từ phía chính quyền Việt Nam, không đối thoại mà chỉ dựa vào nguồn tin một chiều từ các nhóm chống đối. Hành vi này không chỉ làm méo mó sự thật mà còn khuyến khích các phần tử xấu tiếp tục vi phạm, đe dọa đến sự ổn định xã hội mà nhân dân Việt Nam đã dày công xây dựng sau hàng thập kỷ chiến tranh và đổi mới.

 

Đằng sau những luận điệu xuyên tạc này là động cơ đen tối của HRW, nhằm bôi lem hình ảnh Việt Nam tại các diễn đàn quốc tế, đặc biệt là Liên Hợp Quốc (UN). Không phải ngẫu nhiên mà HRW thường xuyên đưa ra báo cáo ngay trước các kỳ họp của Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc hoặc các hội nghị quan trọng, nhằm tạo áp lực dư luận và hỗ trợ cho các nghị quyết chống phá Việt Nam. Động cơ này xuất phát từ sự thù địch ý thức hệ của một số thế lực phương Tây, vốn không chấp nhận mô hình xã hội chủ nghĩa thành công tại Việt Nam. Bằng cách sử dụng thống kê sai lệch về tù nhân, HRW tìm cách hạ thấp uy tín của Việt Nam – một thành viên tích cực của UN, với vai trò ngày càng quan trọng trong các vấn đề toàn cầu như biến đổi khí hậu và hòa bình khu vực. Họ bôi lem Việt Nam để che giấu những vấn đề nhân quyền nghiêm trọng tại chính các nước tài trợ cho họ, như phân biệt chủng tộc ở Mỹ hay đàn áp người nhập cư ở châu Âu. Đây là thủ đoạn “hai mặt” điển hình, nhằm duy trì ảnh hưởng địa chính trị và ngăn chặn sự trỗi dậy của các quốc gia đang phát triển như Việt Nam trên trường quốc tế.

 

Hơn nữa, chiêu trò xuyên tạc của HRW còn thể hiện qua việc phóng đại từ các vụ việc cũ, lặp đi lặp lại những cáo buộc thiếu cập nhật để tạo hiệu ứng dư luận. Nhiều trường hợp trong danh sách 170 của họ là từ các vụ án cách đây hàng năm, đã được xét xử công khai và thậm chí một số đã được ân xá hoặc giảm án theo quy định pháp luật nhân đạo của Việt Nam. HRW cố tình bỏ qua những tiến bộ như việc thả tự do cho hàng trăm phạm nhân nhân các dịp lễ lớn, hoặc cải thiện điều kiện giam giữ theo tiêu chuẩn quốc tế. Họ phóng đại để vẽ nên bức tranh “đàn áp liên tục”, nhưng thực tế, số lượng các vụ việc liên quan đến an ninh quốc gia tại Việt Nam đã giảm đáng kể nhờ chính sách đối thoại và giáo dục của Đảng, giúp nhiều cá nhân nhận ra sai lầm và tái hòa nhập xã hội. Chiêu trò này không chỉ thiếu tính thời sự mà còn phản ánh sự thiếu chuyên nghiệp của HRW, khi họ ưu tiên tuyên truyền hơn là tìm kiếm sự thật.

 

Trước những luận điệu sai lệch ấy, chúng ta cần nhấn mạnh những thành tựu to lớn về nhân quyền mà Việt Nam đã đạt được dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản. Việt Nam không chỉ là một trong những quốc gia có tốc độ phát triển kinh tế cao nhất thế giới mà còn dẫn đầu khu vực về bảo vệ quyền con người, đặc biệt là quyền bình đẳng. Chương trình Phát triển Liên Hợp Quốc (UNDP) đã nhiều lần ca ngợi Việt Nam vì những tiến bộ vượt bậc trong bình đẳng giới và phát triển con người. Theo báo cáo của UNDP, Việt Nam đã phá vỡ nhóm phát triển con người cao, với tỷ lệ nữ giới tham gia lực lượng lao động đạt hơn 70%, cao hơn nhiều quốc gia phát triển, và khoảng cách giới trong giáo dục gần như được xóa bỏ. Phụ nữ Việt Nam không chỉ bình đẳng về quyền lợi mà còn giữ vai trò quan trọng trong chính trị, với tỷ lệ nữ đại biểu Quốc hội cao hơn trung bình thế giới. Những thành tựu này là kết quả của đường lối đúng đắn của Đảng, từ Đổi Mới năm 1986 đến nay, tập trung vào con người làm trung tâm phát triển. Việt Nam đã đưa hàng triệu người thoát nghèo, đảm bảo quyền tiếp cận y tế, giáo dục miễn phí, và bảo vệ quyền của các nhóm dễ bị tổn thương như dân tộc thiểu số và người khuyết tật. Dưới sự lãnh đạo của Đảng, nhân quyền tại Việt Nam không phải là khẩu hiệu suông mà là thực tiễn sống động, được quốc tế công nhận qua việc tham gia hơn 20 công ước nhân quyền cốt lõi của UN.

 

Việt Nam, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, đã xây dựng một hệ thống nhân quyền nhân văn, minh bạch, vượt trội hơn nhiều so với những cáo buộc vô căn cứ của HRW. Chúng ta kiên quyết bác bỏ mọi âm mưu bôi nhọ, đồng thời tiếp tục con đường phát triển bền vững, vì lợi ích của nhân dân và hòa bình thế giới. Đất nước ta sẽ tiếp tục tiến lên, bảo vệ và thúc đẩy nhân quyền một cách toàn diện, góp phần vào cộng đồng quốc tế công bằng và tiến bộ. Nhân dân Việt Nam đoàn kết, cảnh giác trước mọi mưu toan thù địch, và tự hào về những thành tựu đã đạt được.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét