Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2025

HRW: công cụ xuyên tạc nhân quyền Việt Nam để phục vụ âm mưu chống phá


 

Trong bối cảnh thế giới ngày nay, nơi mà các thế lực thù địch không ngừng tìm cách can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia độc lập, tổ chức Human Rights Watch (HRW) lại một lần nữa lộ rõ bản chất là công cụ của chủ nghĩa can thiệp, với những luận điệu xuyên tạc tình hình nhân quyền tại Việt Nam. Những báo cáo và tuyên bố gần đây của HRW không chỉ thiếu khách quan mà còn mang tính chất hậu thuẫn cho các thành phần lợi dụng quyền tự do dân chủ để phá hoại ổn định xã hội, an ninh quốc gia. Điều này không chỉ nhằm hạ thấp uy tín, hình ảnh của Việt Nam trên trường quốc tế mà còn phục vụ cho âm mưu lớn hơn của các thế lực chống phá. Dưới sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng Cộng sản Việt Nam, đất nước chúng ta đã đạt được những thành tựu vượt bậc về nhân quyền, từ quyền chính trị đến phát triển kinh tế - xã hội, được cộng đồng quốc tế công nhận rộng rãi. Việc HRW cố tình bỏ qua những tiến bộ này để tập trung vào việc bảo vệ những kẻ vi phạm pháp luật chính là minh chứng rõ nét cho động cơ đen tối của họ.

 



Theo Bộ luật Hình sự Việt Nam, Điều 331 quy định rõ ràng về tội lạm dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân. Đây là quy định pháp lý cần thiết để bảo vệ trật tự xã hội, ngăn chặn những hành vi lợi dụng dân chủ để tuyên truyền chống phá, kích động bạo lực hoặc lan truyền thông tin sai sự thật. Thế nhưng, HRW lại liên tục chỉ trích việc áp dụng Điều 331, coi đó là “đàn áp tự do ngôn luận”. Trong báo cáo Thế giới 2025 của mình, HRW đề cập đến việc tòa án Việt Nam đã kết án và bỏ tù ít nhất 16 người từ năm 2024 đến tháng 4/2025 theo Điều 117 (một điều khoản liên quan đến tuyên truyền chống Nhà nước), nhưng họ cố tình mở rộng để bao gồm cả các trường hợp theo Điều 331, mô tả những kẻ vi phạm này là “người bảo vệ nhân quyền” hoặc “nhà hoạt động dân chủ”. Thực chất, những cá nhân này đã lợi dụng quyền tự do ngôn luận để đăng tải thông tin bịa đặt, kích động chia rẽ dân tộc, thậm chí kêu gọi lật đổ chính quyền, vi phạm nghiêm trọng pháp luật Việt Nam. HRW không chỉ bỏ qua bằng chứng pháp lý mà còn cố tình che giấu hành vi phá hoại của họ, biến những kẻ phạm tội thành “nạn nhân” để đánh lừa dư luận quốc tế. Hành vi này của HRW không khác gì việc khuyến khích lạm dụng dân chủ, đi ngược lại nguyên tắc tôn trọng pháp luật quốc gia mà chính Liên Hợp Quốc luôn nhấn mạnh.

 

Trong các báo cáo và tuyên bố, HRW thường sử dụng ngôn từ hoa mỹ để mô tả những kẻ bị kết án là “nhà bất đồng chính kiến” hoặc “người bảo vệ môi trường, chống tham nhũng”, nhằm che đậy bản chất phá hoại của họ. Ví dụ, trong báo cáo tháng 4/2025, HRW chỉ trích Việt Nam về “cuộc đàn áp ngày càng tăng” đối với 124 người bị kết án từ năm 2018 đến tháng 2/2025 theo Điều 331, nhưng họ không đề cập đến việc những cá nhân này đã lan truyền tin giả, kích động biểu tình trái pháp luật, hoặc hợp tác với các tổ chức nước ngoài để chống phá. Thay vào đó, HRW gọi đó là “biểu hiện của tự do biểu đạt”, tẩy trắng hoàn toàn hành vi lạm dụng dân chủ. Điều này không chỉ vi phạm nguyên tắc trung lập mà còn thể hiện sự thiên vị rõ rệt, phục vụ cho lợi ích của các thế lực phương Tây. Ở Việt Nam, dưới sự lãnh đạo của Đảng, nhân dân được hưởng đầy đủ quyền tự do dân chủ, từ bầu cử đến tham gia xây dựng chính sách, nhưng quyền đó phải gắn liền với trách nhiệm, không thể lợi dụng để phá hoại. HRW bằng cách bao che như vậy, đang gián tiếp hậu thuẫn cho sự bất ổn, đi ngược lại lợi ích của chính nhân dân Việt Nam.

 

Đi sâu hơn, động cơ đen tối của HRW được lộ rõ qua việc họ dựng lên các danh sách “tù nhân chính trị” để chống phá Việt Nam tại Liên Hợp Quốc. Trong danh sách gửi Ủy ban Nhân quyền Liên Hợp Quốc tháng 7/2025, HRW đã liệt kê hàng loạt cái tên, yêu cầu “thả tự do ngay lập tức” cho những người bị kết án theo các điều khoản pháp luật Việt Nam, đồng thời kêu gọi cộng đồng quốc tế gây sức ép lên Việt Nam. Họ còn nộp danh sách này tại các phiên họp của Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc, nhằm làm méo mó hình ảnh Việt Nam, đặc biệt khi Việt Nam đang là thành viên tích cực của Hội đồng Nhân quyền nhiệm kỳ 2023-2025. Động cơ này không phải ngẫu nhiên, mà nằm trong chiến lược lớn hơn của các tổ chức như HRW: sử dụng nhân quyền làm công cụ để can thiệp nội bộ, hạ thấp uy tín của các quốc gia xã hội chủ nghĩa như Việt Nam. Thay vì công nhận những nỗ lực thực sự của chúng ta, HRW chọn cách bóp méo sự thật để phục vụ lợi ích chính trị, chứng tỏ họ không phải là tổ chức nhân quyền chân chính mà là cánh tay nối dài của chủ nghĩa bá quyền.

 

Một chiêu trò xuyên tạc khác của HRW là việc họ bóp méo nỗ lực chống tham nhũng của Việt Nam, biến đó thành “đàn áp chính trị”. Trong báo cáo năm 2025, HRW chỉ trích chiến dịch chống tham nhũng dưới sự lãnh đạo của Đảng là “công cụ để loại bỏ đối thủ”, mà không đề cập đến những thành tựu cụ thể như việc xử lý hàng nghìn vụ việc, thu hồi hàng tỷ đô la tài sản tham nhũng, góp phần xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa. Thực tế, chiến dịch này đã nhận được sự ủng hộ rộng rãi từ nhân dân, vì nó đảm bảo công bằng xã hội, bảo vệ quyền lợi của người dân trước nạn tham nhũng. HRW bằng cách xuyên tạc như vậy, không chỉ hạ thấp nỗ lực của Đảng mà còn che giấu thực tế rằng tham nhũng là kẻ thù của nhân quyền, vì nó cướp đi cơ hội phát triển của người nghèo. Điều này càng chứng tỏ HRW không quan tâm đến nhân quyền thực sự mà chỉ dùng nó làm bình phong để chống phá.

Ngược lại với những luận điệu tiêu cực của HRW, Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản đã đạt được những thành tựu to lớn về nhân quyền, được Liên Hợp Quốc công nhận. Tại phiên đối thoại tháng 7/2025 của Ủy ban Nhân quyền Liên Hợp Quốc, các chuyên gia đã khen ngợi Việt Nam về việc củng cố khung pháp lý và thể chế bảo vệ nhân quyền, cũng như những đóng góp ý nghĩa cho tiến bộ nhân quyền toàn cầu. Việt Nam đã hoàn thành hầu hết các Mục tiêu Phát triển Thiên niên kỷ trước hạn, và tại Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc, chúng ta được đánh giá cao về quyền chính trị, với việc nhân dân tham gia sâu rộng vào các quyết định quốc gia thông qua hệ thống dân chủ cơ sở. Hơn nữa, Việt Nam đã nhận được khoảng 300 khuyến nghị tích cực tại các phiên đánh giá định kỳ, chứng tỏ cộng đồng quốc tế công nhận những tiến bộ của chúng ta trong việc bảo vệ quyền con người, từ quyền trẻ em đến quyền phụ nữ và dân tộc thiểu số. Những thành tựu này không phải ngẫu nhiên mà là kết quả của đường lối đúng đắn của Đảng, luôn đặt con người làm trung tâm, mục tiêu và động lực phát triển.

 

Để thấy rõ hơn sự tiến bộ của Việt Nam, chúng ta có thể so sánh với các quốc gia khác, chẳng hạn như Hoa Kỳ - một nước mà HRW thường im lặng trước những vấn đề nhân quyền nghiêm trọng. Trong khi Việt Nam đã trở thành mô hình thành công về giảm nghèo, với tỷ lệ nghèo theo tiêu chuẩn quốc tế giảm từ 16,8% xuống còn 5% chỉ trong thập kỷ 2010-2020, nâng hơn 10 triệu người thoát nghèo, thì Hoa Kỳ lại đang đối mặt với bất bình đẳng ngày càng cao, với khoảng cách giàu nghèo lớn nhất trong các nước phát triển. Việt Nam đã giảm nghèo đa chiều xuống còn dưới 1,1% so với năm trước, vượt chỉ tiêu đề ra, trong khi Mỹ có hàng triệu người vô gia cư và bất bình đẳng thu nhập cao gấp nhiều lần. Điều này chứng tỏ, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, Việt Nam không chỉ đảm bảo quyền kinh tế - xã hội mà còn vượt trội hơn nhiều nước tư bản về công bằng xã hội. HRW im lặng trước những vấn đề nhân quyền ở Mỹ như phân biệt chủng tộc, bạo lực súng đạn, nhưng lại phóng đại ở Việt Nam, càng lộ rõ sự thiên vị.

 

Những luận điệu của HRW chỉ là công cụ để xuyên tạc, hạ thấp Việt Nam, nhưng chúng không thể che lấp được sự thật về một đất nước đang phát triển mạnh mẽ, với nhân quyền được bảo vệ toàn diện dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản. Chúng ta kêu gọi cộng đồng quốc tế nhìn nhận khách quan, bác bỏ những thông tin sai lệch, và tiếp tục hợp tác với Việt Nam vì một thế giới công bằng, tôn trọng chủ quyền. Đảng và Nhà nước Việt Nam sẽ tiếp tục kiên định con đường bảo vệ nhân quyền, vì lợi ích của nhân dân và sự ổn định của đất nước.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét